Lẽ giản đơn
=======
Xin lỗi mọi người vì đây ko phải là tập thơ mà chỉ là một bài thơ
Vì mình rất thích bài thơ này nhưng lại không biết phải post ở đâu cả mong các bạn thông cảm
=======
Bài thơ tuy chỉ có vài câu ngắn ngủi nhưng đã nói lên được một giai đoạn nhất định nào đó trong cuộc sống. Bạn Tr đã nhiều lần rơi vào trạng thái "chân không" như thế; có cảm giác như mình vừa bị hụt chân xuống một cái hố sâu. Tr ko thể chia sẻ cho ai hết vì bản thân mình cũng chẳng biết nó là cái gì và phải diễn tả như thế nào cho đúng, thế nên chỉ ngồi một mình, chỉ một mình thôi...gặm nhấm nỗi "khó nói"
đã bao giờ em bóc lịch
thấy qua vô nghĩa một ngày
rồi em ghi vào nhật ký:
...ngày mai như ngày hôm nay...
thấy qua vô nghĩa một ngày
rồi em ghi vào nhật ký:
...ngày mai như ngày hôm nay...
đã bao giờ em hoảng hốt
khi mình bất lực trước mình
và em thấy trong đôi mắt
có gì ứa ra
vô hình
khi mình bất lực trước mình
và em thấy trong đôi mắt
có gì ứa ra
vô hình
nếu có xin em đừng sợ
thật ra là rất bình thường
tất cả chúng ta đều thế
mỗi khi cần được yêu thương
Nguyễn Thế Hoàng Linh
thật ra là rất bình thường
tất cả chúng ta đều thế
mỗi khi cần được yêu thương
Nguyễn Thế Hoàng Linh
=======
Xin lỗi mọi người vì đây ko phải là tập thơ mà chỉ là một bài thơ
Vì mình rất thích bài thơ này nhưng lại không biết phải post ở đâu cả mong các bạn thông cảm
=======
Bài thơ tuy chỉ có vài câu ngắn ngủi nhưng đã nói lên được một giai đoạn nhất định nào đó trong cuộc sống. Bạn Tr đã nhiều lần rơi vào trạng thái "chân không" như thế; có cảm giác như mình vừa bị hụt chân xuống một cái hố sâu. Tr ko thể chia sẻ cho ai hết vì bản thân mình cũng chẳng biết nó là cái gì và phải diễn tả như thế nào cho đúng, thế nên chỉ ngồi một mình, chỉ một mình thôi...gặm nhấm nỗi "khó nói"